TRUYỆN

MUCSIC

PICTURE

About nhóm

Pages

9/19/2007

Thư Gửi của Bố

Thư Gửi của Bố- Con Gái yêu
Hà Nội, 25/8/2006

Con gái yêu của bố,

Sáng nay bố phải dậy sớm, nói là sớm nhưng chỉ 5h thôi đã lâu bố lười ko tập thể dục buổi sáng, để đưa bà ngoại ra ga. Bố đi ra ngoài đường mới chợt cảm thấy mùa hè đã qua rồi, đã sang thu thật rồi, mọi hôm 5h sáng là trời đã sáng lắm nhưng hôm nay trời vẫn tối thui chỉ nghe tiếng của những người đi tập thể dục chứ không nhìn rõ mặt người. Không chỉ trời sáng muộn mà trời còn lạnh nữa, đúng là "đã nghe rét mướt lùa trong gió", đã thấy một mùa đông ở đâu quanh đây rồi. Cảm giác đi trên đường buổi sáng sớm mát mẻ lúc cả thành phố còn đang ngái ngủ thật là dễ chịu. Con gái bố giờ này vẫn còn đang ngủ say.

Sau khi đưa bà ra ga, bố có việc phải đi lên mạn Hồ Tây, đến Hồ Tây bố ngỡ ngàng khi nhìn thấy sương mù giăng trên mặt hồ, không biết đã bao lâu rồi mới được nhìn lại sương mù. Sương mù trên phố khác với những sương mù nơi khác, nó không dày đặc trắng như sữa, bịt lấy mắt như tấm vải xô như sương mù ở vùng cao. Nó cũng không sũng nước lướt thướt như mới tắm qua một trận mưa như sương mù ở biển. Nó cũng chẳng lạnh buốt tê tái như những cái kim châm như sương mù ở cao nguyên. Sương phố nó chỉ mỏng mảnh như một tấm lụa phủ trên thành phố, tưởng như có tưởng như không. Bây giờ xe cộ nhiều, người đông đúc nên ít khi gặp sương ở phố như vậy. Thế là mùa thu Hà Nội đã đến thật rồi. Thu ở Hà Nội thật đặc biệt, nó không có nhiều lá vàng như mùa thu ở xứ ôn đới, mùa thu đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh. Lắm khi nếu bận rộn người ta không hề nhận thấy là thu đã đến mà chỉ khi mùa thu hiện ra ngay trước mắt mới giật mình là thu đã đến. Thời tiết Hà Nội như một cô gái đẹp nhưng khó tính ít khi người ta nhìn thấy vẻ đẹp của cô gái đó, chỉ lúc thu đến mới là lúc có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp đó. Thu Hà Nội thì có nhiều thứ để nói, để tả, để viết, để nhớ, để yêu... Mỗi lần mùa thu đến là bố lại cảm thấy như đang nuối tiếc điều gì đó, như có điều gì mong manh đang tuột khỏi tay.

Không biết bây giờ hoa sữa đã nở chưa? Có lẽ còn sớm quá. Bố cũng không thích thứ hoa này lắm vì mùi của nó gắt khiến người ta có thể nhức đầu. Sắc hoa thì mờ nhạt, đứng ở dưới gốc cây nếu không tinh mắt nhìn kỹ thì cũng khó có thể nhìn thấy hoa trong tán lá xanh. Thế nhưng bố cũng như bao người Hà Nội khác mỗi khi thu về lại tự hỏi không biết hoa sữa đã nở chưa? Tại sao như vậy? Bố cũng không biết, có lẽ là do thu Hà Nội không thể trọn vẹn nếu thiếu hoa sữa chăng? Hay là do những kỷ niệm của mỗi người với hoa sữa? Với bố là những buổi tối mùa thu, bố và mẹ lang thang khắp phố phường Hà Nội để tìm hoa sữa. Hương hoa sữa bay trong gió mát, bố và mẹ đi cùng nhau và thử tìm xem cây hoa ở đâu mà mùi hương rõ thế, hương hoa sữa miên man và bố tưởng như có thể đi với mẹ mãi mãi như thế. Tình yêu của bố và mẹ có mùi hương của hoa sữa. Có lẽ vì thế mà bố luôn đợi hoa sữa mỗi khi sang thu.

Mỗi mùa thu đến là những khoảnh khắc khó quên, thu Hà Nội trong bố là những buổi sáng nắng vàng rực rỡ như mật ong, gió mát rượi, đi bộ từ đền Quán Thánh sang chùa Trấn Quốc, gió mát đến nỗi tưởng như chỉ cần ngồi xuống là ngủ ngay được. Thu Hà Nội trong bố là mảnh sân nhỏ có nắng nhảy nhót qua tán lá của cây hoa giấy với con mèo lười của cụ đang nằm trên sân, trông tưởng như bước ra từ tranh của Trần Văn Cẩn. Thu Hà Nội đối với bố là mùi thơm của mùi lúa ngậm sữa được mang về để làm thứ cốm đặc sản làng Vòng. Thu Hà Nội đối với bố là những lúc náo nức đi dạo chơi ở phố Hàng Mã - cống chéo - Hàng Lược mỗi tết Trung Thu để ngắm nhìn những chiếc mặt nạ, những đồ chơi Trung Thu đủ màu sắc. Thu trong bố còn là màu vàng của hoa cúc, rực rỡ đến tê người, cắm trong lọ mỗi sớm mai. Còn nhiều còn nhiều thứ nữa mà bố chưa thể nhớ hết.

Sau này con gái bố lớn lên và con cũng sẽ có mùa thu Hà Nội của riêng con. Hãy yêu những khoảnh khắc thu đó con gái nhé


source:http://my.opera.com/big_daddy/blog/show.dml/424754

No comments: